Thấu tỏ lời Đức Phật dạy “cuộc đời không chỉ có khổ đau”: Biết đủ nên con người ta sẽ cảm thấy hạnh phúc!
BÀI LIÊN QUAN
Lời Đức Phật dạy về “hạnh phúc” và “buông bỏ”: Thay vì giữ mãi những sai sót thì hãy dũng cảm từ bỏ là hơnĐức Phật dạy “tướng mạo có thể thay đổi được theo thời gian”: Hồi hướng phước đức mỗi khi làm được việc tốt cũng giúp tướng dịu dàng lương thiệnTại sao Đức Phật nói “mỉm cười và sống cuộc đời của kim cương”: Đọc và suy ngẫm để có một cuộc đời an yên!Cuộc đời này không chỉ có khổ đau
Theo Phật giáo, trong suy ngẫm của chúng ta, Đức Phật hay nói về khổ đau bởi vì trong tứ diệu đế, đế đầu tiên mà Đức Phật nói đến đó là khổ đế, tiếp theo là tập tế và hai đế cuối cùng chính là giải pháp Đức Phật dạy để chấm dứt sự khổ đau của kiếp nhân sinh.
Liệu rằng, có phải cuộc đời này chỉ có khổ đau nên Đức Phật mới hay nhắc về nó và giúp cho chúng ta có thể tìm cách để tiêu diệt?
Có chuyện vui mọi người thường hay lan truyền ở trên mạng như nhau về cách mà Đức Phật đối đáp cũng mở ra cho chúng ta góc nhìn mới về sự khổ: “Phật ơi, sao mọi người không cho con được một nhan sắc thật đẹp để vạn người mê, mỗi khi xuất hiện là được nhiều người yêu mến và vây quanh”.
Phật nói rằng: “Ta đã cho con sức khỏe, chẳng phải con là đứa dễ ăn dễ ngủ và trong cơ thể chẳng mắc bệnh nan y đó sao?”.
Đức Phật răn dạy về “luật nhân quả”: Làm gì cũng nên cẩn thận lúc ban đầu, bởi một khi đã gieo nhân thì ắt phải có quả!
Có cậu bé mù lòa vô cùng đáng thương, từ khi sinh ra đời đã bị bỏ rơi và được nhận nuôi rồi vẫn mồ côi. Lý do là bởi vì “luật nhân quả” khiến cho nhiều người phải kinh ngạc.Thấu tỏ lời Đức Phật dạy “Tuỳ ngộ mà an, tuỳ duyên mà sống”: Duyên đến, duyên đi ta đều điềm tĩnh đón nhận!
Trong cuộc sống này, những người khôn ngoan là người biết thuận theo tự nhiên, duyên đến thì chúng ta mở lòng đón nhận còn duyên đi thì cũng điềm tĩnh mà nhận về.“Phật ơi! vì sai người không cho con một bộ đồ hàng hiệu thật đẹp và sang trọng?”.
Phật đáp rằng: “Ta đã cho con sự ấm áp, không phải chịu những lạnh lẽo và giá rét bởi vì không có vải để che thân”.
Phật ơi, sao Ngài không cho con có người yêu, người định bắt con phải ế như thế đến suốt đời như vậy sao?
Phật nói: “Ta đã cho con có được sự tự do và không bị ràng buộc, con muốn đi chơi với ai, ở đâu, đi ta bà thế giới bao lâu cũng đều được”.
Phật ơi! Sao Ngài không cho con có được cơ hội thăng tiến ở trong công việc, để cho con có thể kiếm thật nhiều tiền đem về cho gia đình của con.
Phật đáp: Ta muốn con có nhiều thời gian để ở bên gia đình cũng như chăm sóc nhưng người con muốn yêu thương. Vì chúng ta biết rằng, người thân của con đang cần con ở bên cạnh nhiều hơn là đống tiền con vừa mới đem về. Có nhiều tiền mà không có thời gian sống con chỉ là một cỗ máy mà thôi.
Phật ơi! Vì sao Ngài để con vuột mất dự án triệu USD?
Phật đáp: “Ta vừa cứu con thoát khỏi cảnh tù tội”.
Bài học ở đây là, không rõ thực hư câu chuyện trên nhưng cũng có thể thấy người trên đã đòi hỏi khá nhiều mà họ quên mất rằng mình đang có những gì. Vì thế, họ vốn dĩ hạnh phúc mà không biết khi mà ở trong tâm tư chỉ chú ý đến cái khổ, cái mà mình đang thực sự thiếu thốn.
Có thể thấy, cái nhìn tiêu cực chính là tác nhân khiến chúng ta quên mất rằng mình đang may mắn như thế nào. Đức Phật dạy rằng, có khổ đau thì mới hiểu giá trị của hạnh phúc và cuộc sống là thế, bên cạnh những ngày mưa và ngày nắng và chỉ khi đi qua những ngày mưa thì mới yêu những ngày nắng.
Cuộc sống này có nhiều khổ đau nhưng cuộc sống cũng tràn đầy những mầu nhiệm ví dụ như hoa luôn rực rỡ màu sắc, những viên đá lấp lánh sau nhiều năm bị chôn vùi và những tình yêu hóa giải sự hận thù.
Thế mới thấy được rằng, trong mắt những người tích cực thì không chỉ có khổ đau. Chính vì thế mà chúng ta phải biết tiếp xúc với những điều tuyệt vời của sự sống. Bất kể lúc nào nhưng màu nhiệm đó cũng có mặt ở khắp nơi trong chúng ta và xung quanh chúng ta.
Biết đủ nên con người ta hạnh phúc
Có thể thấy, qua câu chuyện trên chúng ta có thể thấy người cầu xin Đức Phật trên đây có được sức khỏe, có quần áo mặc, sự tự do,... chính là bản thân đã rất may mắn rồi nhưng mà lòng tham đã làm cho người đó trở nên khổ tâm, cứ muốn đòi hỏi thêm.
Vậy nên chúng ta thường được khuyên là chỉ khi biết đủ rồi thì chúng ta mới hạnh phúc và biết đủ chính là gia tài lớn nhất đừng để đến khi hấp hối mới nhận ra rằng quá muộn bởi chỉ vì cứ lo để ý đến những cái còn thiếu nên cả cuộc đời chẳng biết bao giờ mới khỏa lấp hết những gì mà họ đang còn thiếu.
Cũng theo Phật giáo, nếu như theo tri túc biết đủ thì khổ đau của con người không xuất phát từ vật chất mà từ ái dục cũng đã dẫn đến sự vô minh để rồi tham - sân - si thúc đẩy tạo thành vọng, vọng tạo thành nghiệp và từ đó phải lãnh hậu quả về mình.
Cũng từ hôm nay, thay vì kể về sự khổ sở cũng như đau thương đang có thì bạn hãy kể về những gì mà bạn hiện đang sở hữu xem thế nào.
Mỗi sáng thức dậy bạn sẽ được tận hưởng chút ánh sáng mặt trời mà bạn đã may mắn hơn vô số người không còn thức giấc mỗi sáng. Mỗi giây, mỗi phút của cuộc đời này đều có thể như thế cả.
Nếu như tự thân chúng ta không có hạnh phúc và bình an thì chúng ta chẳng thể nào hiến tặng hạnh phúc và bình an của con người, kể cả những người mà chúng ta thương, những người mà chúng ta cùng chung sống ở trong mái ấm gia đình.
Khi có bình an, hạnh phúc thì chúng ta cũng sẽ tỏa ra được năng lượng tích cực, lúc đó mọi người ở xung quanh chúng ta từ gia đình cho đến xã hội, ai cũng được thừa hưởng.
Nhưng liệu rằng chúng ta cần cố gắng để được hạnh phúc hay không? Có cần cố gắng để thưởng thức vẻ đẹp của trời xanh hay là không và có cần phải thực tập để có thể tận hưởng được vẻ đẹp đó không? Câu trả lời là không - chúng ta chỉ cần tận hưởng thôi.