Thấu tỏ lời Đức Phật dạy về “trường thọ” và “đoản thọ”: Liệu có cần tìm mọi cách để sống lâu?
BÀI LIÊN QUAN
Thấu tỏ lời Đức Phật dạy cách đối mặt với “tiểu nhân”: Hiểu rõ thì mọi xui xẻo đều được hóa giải!Đức Phật dạy về “khổ đau”: Nó sinh ra từ chính chúng ta, cội rễ của nó là tham - sân - si!Thấu tỏ lời Đức Phật dạy “không nên xem thường hay nghi ngờ thế hệ trẻ”: Vì sao lại thế?Hiểu trường thọ và đoản thọ qua lời Đức Phật dạy
Theo Phật giáo, một thời Thế Tôn trú ở Sàvatthi, tại Jetavana, tịnh xá ông Anàthapindika có một người còn trẻ tuổi phân vân không hiểu lý do vì sao lại có người đoản thọ và lại có người trường thọ.
Đức Thế Tôn cũng đã giải thích về người đoản thọ rằng, có người đàn bà hay người đàn ông sát sinh, tàn nhẫn và tay lấm máu, tâm chuyên sát hại và đả thương, tâm không từ bi đối với các loài chúng sinh. Cũng do nghiệp đó mà sau khi mạng chung bị sanh vào cõi dữ và ác thú, nếu như được tái sanh ở trong loài người thì người đó phải đoản mạng.
Đức Phật răn dạy “qua sông chớ vội bỏ bè”: Thâm thúy đến đâu mà nhiều người cảm thán!
Lấy ví dụ một người dùng chiếc bè để vượt qua sông, qua sông rồi hãy buông bè vốn dĩ rất quen thuộc với người học Phật. Các pháp đều là những phương tiện nên khi đến bờ bên kia thì hãy buông xả hết.Đức Phật dạy về “niệm thân hành”: Chú tâm sẽ biết rõ các hành động của thân!
Được biết, niệm thân hành chính một pháp tu quan trọng với mục đích kiểm soát được tất cả các động tác của thân và giữ vững chánh niệm trong quá trình làm việc, đi lại và sinh hoạt.Vậy, người sống thọ đó theo Đức Phật đó chính là người đàn bà hay đàn ông, khi từ bỏ đi sát sanh và tránh xa sát sanh, bỏ trượng bỏ kiếm và biết tàm quý, có lòng từ cũng như sống thương xót đến hạnh phúc của tất cả chúng sinh. Cũng do nghiệp đó mà khi mạng chung được sanh vào thiên phú, thiên giới. Nếu như tái sanh loài người thì người đó được trường thọ.
Bài học rút ra ở đây là gì? Sống ở trên đời theo quan sát thì chúng ta sẽ thấy chung quanh có vô vàn người có tuổi thọ chẳng hề giống nhau, có người sẽ sống an nhà cho đến khi già rồi ra đi trong tình yêu thương của con cháu nhưng cũng có người lại vì bệnh tật và tai nạn mà qua đời khi tuổi còn rất trẻ.
Theo như lời Đức Phật có dạy rằng, nguyên nhân của sự khác biệt này chính là từ những việc mà họ làm trong quá khứ và kiếp trước lại có liên quan đến việc sát sinh, gây đả thương và không có lòng từ bi với chúng sinh.
Ở chiều hướng ngược lại thì người nào sống ở trên đời không sát sinh mà biết bảo vệ và tôn trọng sự sống, giàu lòng nhân ái đối với tất cả mọi người và mọi loài thì người đó được phước báo trường thọ.
Có quan trọng thọ được bao nhiêu hay không?
Có thể thấy, từ xưa đến nay có phải con người của chúng ta đang quá đặt nặng vấn đề về tuổi thọ quá chăng. Hay thậm chí là vua chúa của ngày xưa cũng luôn tìm mọi cách để cho bản thân có thể sống thọ bằng việc áp dụng các phương thuốc khác nhau với mục đích để kéo dài tuổi thọ của bản thân mình.
Và dường như những tư tưởng này cũng đã có ảnh hưởng không nhỏ đến mỗi người nên chúng ta quan tâm đến việc bản thân sống thọ không chứ không phải là mình đã sống có ích hay chưa. Lấy ví dụ điển hình nhất chính là những người đi xem bói rất tò mò muốn biết rằng liệu bản thân có sống thọ hay không.
Và điều này cũng có nghĩa rằng việc con người chúng ta sống bao nhiêu tuổi không quan trọng bằng việc chúng ta sống trọn vẹn và thật ý nghĩa ngay từng khoảnh khắc bản thân đang còn tồn tại ở trên cuộc đời này.
Hơn thế, qua lời dạy của Phật về trường thọ và đoản thọ ở trên thì chúng ta cũng phần nào có thể hiểu rằng mỗi người có tuổi thọ khác nhau tùy thuộc vào duyên lành hay là duyên ác mà bản thân đã gieo ở trong quá khứ.
Vậy nên, các Phật tử mới hay so sánh rằng mạng sống của mỗi chúng ta với bấc đèn và mỗi người có một bấc đèn khác nhau, bấc ngắn hay là bấc dài, phao dầu cũng sẽ khác nhau và bóng đèn vì thế cũng khác nhau. Có thể thấy, bấc ngắn hay bấc dài là do định nghiệp ở tiền kiếp có ảnh hưởng đến chúng ta và đó chính là phước báu thọ mạng.
Có thể nói rằng, nhân quả về thọ mạng của mỗi con người là rất rõ ràng và minh bạch, không có một đấng quyền năng hoặc siêu nhiên nào có quyền chi phối hay quyết định sự sống của con người. Chính vì thế mà chúng ta có đi cầu khấn Thần Phật hay uống thuốc trường thọ đi chăng nữa thì cũng chẳng thể thay đổi được tình hình. Có một sự thật là chính chúng ta từ lâu đã là người quyết định số phận của mình thông qua nghiệp lực bởi chính bản thân của mình tạo ra.
Vậy nên đừng quá đau buồn nếu như không may không sống thọ mà hãy chấp nhận nó một cách ung dung, tự tại hay thậm chí là bình an chấp nhận cái chết để cho tâm chúng ta bớt đi sự lo lắng và sợ hãi. Những tưởng rằng, khổ đau là do con người của chúng ta tạo ra nhưng phần lớn sự khổ đau lại đến từ chính bản thân của chúng ta, từ sự thiếu hiểu biết của chính chúng ta. Chúng ta nên hiểu rằng, nhân quả là rất công bằng, chính vì thế, nếu như muốn đón nhận những điều lành hay nhân duyên tốt đẹp thì bản thân của mỗi người cần phải sống lương thiện. Những điều mà chúng ta có thể làm đó chính là học tập và làm theo lời Đức Phật sẽ giúp phòng bệnh và có lối sống lành mạnh, vui vẻ, làm việc có ích cho đời và cho người. Còn đối với thọ mạng của bản thân kéo dài bao lâu thì không còn quá quan trọng nữa rồi.