Thấm thía 4 lời Phật dạy về "khẩu nghiệp": Phúc họa tại miệng
BÀI LIÊN QUAN
Bí quyết "nhìn người" qua lời dạy của Đức Phật: Chỉ cần quan sát cũng biết được kẻ xấu, người tốtĐức Phật dạy về "tình anh em": Tu nhiều kiếp mới nên “duyên” ở kiếp này, đã là người một nhà thì phải yêu thương và đùm bọc nhauĐức Phật dạy về cách "quản lý" kinh tế gia đình: 1/4 thu nhập nhất định phải để tiết kiệmKhẩu nghiệp là gì?
Khẩu nghiệp chính là nghiệp do lời nói gây ra, trong 10 nghiệp thì có đến nghiệp xuất phát từ miệng như: Chuyện không nói có, chuyện có nói không, nói lời hung ác, nói lưỡi đôi chiều và nói lời thêu dệt. Bên cạnh đó, phàm phu tục tử trên thế gian này còn tự tạo ra những khẩu nghiệp cho mình, thông qua các hành vi ứng xử hàng ngày như chú trọng ăn uống, phê bình chê bai và rêu rao bắt lỗi người khác. Đức Phật dạy về khẩu nghiệp cũng chỉ ra rằng, trong cuộc sống chúng ta nên tránh xa 4 hạng người: kẻ hay đổ lỗi, kẻ nói chuyện mê tín, khẩu phật tâm xà, kẻ làm ít kể nhiều. Người xưa có câu rằng, bệnh từ miệng mà vào, họa từ miệng mà ra. Quả thật, nghiệp báo từ những lời chúng ta là có thật. Vết thương trên thân thể theo thời gian có thể được lành lại nhưng vết thương từ lời nói có thể in mãi trong lòng, thấu tận tâm can. Lời nói là vô hình mà tự xưa nay đã gây nên bao nụ cười và nước mắt. Lời nói làm tổn thương người khác còn quan trọng hơn cả việc giết người, quả báo kiếp sau ắt sẽ vô cùng khủng khiếp.
4 lời Phật dạy về khẩu nghiệp bạn cần phải ghi nhớ
Nói dối
Trong Phật giáo luôn coi trọng sự thật và điều thật. Chính vì thế mà nói dối là một trong những tội nghiệp nặng nhất. Khi nói dối lâu ngày sẽ trở thành thói quen, nghiệp báo nặng nề như người gặp thì đề phòng, bạn bè xa lánh, nhân duyên vụt mất và phước lành tu tập không còn. Nhiều người tu tập cả đời nhưng lại nói dối thì mọi sự đều đổ xuống sông xuống biển.
Nói những lời lẽ thô thiển
Trong cuộc sống, những người nào hay dùng những lời lẽ đả kích thì người ấy chính là ác nhân. Ai trên đời này cũng có lòng tự trọng nên đừng vì chút háo thắng của bản thân mà buông lời sỉ nhục người khác. Khi tôn trọng người cũng chính là tôn trọng mình vậy. Bằng không thì phước báo của bản thân cũng sẽ dần mất đi. Trong dân gian có câu "khẩu xà tâm phật" là không đúng bởi người con Phật chẳng bao giờ dùng những lời lẽ thô thiển để nói chuyện hay ứng xử với người. Ví dụ như khi con trẻ làm sai, thay vì quát mắng hay chỉ dẫn, nhân viên làm chưa đạt thay vì chửi bới hạ thấp khả năng của người đó thì hãy bảo ban khuyến khích. Khi thốt ra những lời thô tục cũng khiến cho bản thân bị hạ thấp, tổn phước và tạo nghiệp cho mai sau mà thôi.
Nói hai lời
Nói lời ba phải là khi nói thế này mai nói thế kia, gió chiều nào che chiều đó - đây là một cách châm ngòi ly gián khiến cho nhiều người bất hòa. Loại người ba phải rất nguy hiểm, có thể dùng lời lẽ để hại người và tạo nên nghiệp ác nặng nề cho bản thân.
Nói những lời lẽ khiêu khích
Phàm sống trên đời, nếu không thể giúp được thì cũng không nên hại người. Thế nhưng những người xảo ngữ thường dùng lời lẽ khích bác để gợi lên lòng tham - sân - si của người khác. Miệng cười cười nói nói mà bụng dạ xấu, chỉ muốn họ làm điều tổn hại đến người khác, ấy chính là tạo nghiệp ác mà không gì cứu vãn nổi.