Nhặt 3 hạt cơm rơi lên ăn, hoàng đế Khang Hy đang suy yếu bỗng kéo dài thêm 3 năm tuổi thọ: Tại sao lại như thế?
BÀI LIÊN QUAN
Phi tần tuyệt đối không phát ra âm thanh nào trong quá trình thị tẩm với hoàng đế: Nguyên nhân vô cùng đáng sợGhé thăm nơi “động phòng hoa chúc” của hoàng đế và hoàng hậu thời xưa: Ẩn chứa một chi tiết đáng sợĐược hoàng đế sủng ái - nỗi khiếp sợ của cung nữ thời xưa: Nguyên nhân thực sự là gì?Cụ thể, nếu như kiếp trước làm nhiều việc thiện, tích được nhiều phúc báo, kiếp sau mới có được phú quý, có được phúc phận, cuộc sống phát tài, làm quan lớn, tất cả đều là được hoán đổi từ đức kiếp trước. Ngược lại, nếu làm nhiều việc ác thì kiếp này tài sản cạn kiệt, nghèo khó đan xen, cuộc sống ngày càng xuống dốc.
Người sống trong thiên hạ thường coi trọng vàng bạc châu báu, cho dù có phải nguy hiểm đến tính mạng cũng vẫn ôm khư khư những đồ ngoài thân này. Thế nhưng, lương thực vốn là đồ dùng thiết yếu để duy trì cuộc sống, mọi người lại không hề coi trọng như thế mà thường xuyên lãng phí. Phải hiểu rằng, lãng phí thức ăn rất không tốt cho vận may của mỗi người.
Nhặt ba hạt cơm lên ăn, hoàng đế Khang Hy kéo dài thêm 3 năm tuổi thọ
Từ trước đến nay, nhiều người vẫn cho rằng hoàng đế chính là người giàu có nhất bởi nắm trong tay quyền lực vô biên. Những người bình thường cũng sẽ cho rằng, hoàng đế dùng bữa chắc chắn sẽ xa hoa vô cùng, món nào cũng có, thích ăn gì có món đấy. Thế nhưng thực tế lịch sử đã chứng minh, có nhiều vị hoàng đế vô cùng tiết kiệm. Dân chúng lấy thức ăn làm trời, thế nên họ cũng có tâm cung kính với các đồ ăn.
Năm Hoàng đế Khang Hy 66 tuổi, thân thể đã bắt đầu xuống dốc và vô cùng suy yếu. Theo ngự y, Khang Hy nhiều khả năng đã đến giai đoạn cuối của cuộc đời, bản thân hoàng đế cũng cảm nhận được rằng đại hạn của mình đã đến. Chính vì thế, ông quyết định tổ chức một bữa tiệc để gửi lời tạm biệt đến các quan đại thần. Phạm vi thiết lập yến tiệc lần này không lớn lắm, chỉ khoảng hơn chục bàn mà thôi. Những món ăn trên bàn tiệc cũng tương đối đơn giản, không quá phong phú hay cầu kỳ.
Tại bữa tiệc, hoàng đế Khang Hy đã chia sẻ về kinh nghiệm của bản thân kể từ khi lên ngôi năm 8 tuổi cho đến khi già cả. Đến những đoạn khó khăn vất vả, nước mắt còn lã chã rơi khiến các đại thần cũng khóc theo. Có thể nói, toàn bộ yếu hội đã trở nên vô cùng thương cảm.
Đến lúc ăn cơm, tay của Khang Hy bắt đầu run rẩy, gắp thức ăn cũng khó khăn. Vì thế, ông đã vô tình làm rơi xuống đất 3 hạt cơm. Thế nhưng, điều kỳ lạ ở chỗ, hoàng đế vẫn run rẩy khom lưng, nhặt hạt cơm trên mặt đất lên trên, sau đó cho vào miệng ăn như bình thường. Điều này khiến cho mọi người ở đây cảm thấy vô cùng kinh ngạc, một người đứng đầu một nước nhưng lại nhặt hẳn cơm rơi lên ăn. Loại chuyện như vậy dù có là các quan đại thần cũng khó mà có thể làm được.
Thế nhưng, hành động này đã được một thuật sĩ ngồi ở bàn bên cạnh nhìn thấy. Ông cũng ngạc nhiên không kém, vội vàng quỳ xuống lạy hoàng đế, nói lớn: “Địa kiểm tam lạp mễ, đương duyên thọ tam niên, cung hạ vạn tuế duyên thọ” (Có nghĩa là: Nhặt ba hạt cơm trên mặt đất, giúp kéo dài tuổi thọ ba năm. Chúc mừng vạn tuế trường thọ). Tất cả mọi người có mặt tại bữa tiệc đều vô cùng tin phục vị thuật sĩ này, vội vàng quỳ lạy, cùng nhau chúc mừng hoàng đế Khang Hy.
Ngày hôm sau, hoàng đế Khang Hy cảm thấy tâm tình vô cùng thoải mái, liền tìm ngự y đến để kiểm tra sức khỏe cho mình. Sau khi kiểm tra xong, ngự y cũng vô cùng ngạc nhiên mà chúc mừng: “Các triệu chứng thể chất của hoàng đế đã bình thường trở lại, những ổ bệnh ban đầu cũng đã biến mất không dấu vết”. Việc này nhanh chóng truyền đến tai dân chúng. Và cũng từ đó trở đi, từ các quan đại thần cho đến người dân đều dấy lên lối sống tiết kiệm và đặc biệt là tiết kiệm lương thực.
Và cũng đúng như lời của vị thuật sĩ trên đã nói, hoàng đế Khang Hy đã thật sự kéo dài tuổi thọ của mình trong 3 năm, mãi 3 năm sau mới qua đời.
THAM KHẢO THÊM:
Người xưa có câu rằng: “Tích y hữu y, tích thực hữu thực”. Hiểu đơn giản rằng, một người có được cơm ăn là phải dùng phúc đức của mình để trao đổi. Đáng chú ý, phúc đức có thể trao đổi bất kỳ điều gì, giống như việc mọi người có tiền gửi tiết kiệm trong ngân hàng vật. Phúc đức mỗi người có thể đổi sang được tiền bạc, quyền lực, đồ ăn thức uống… Thế nhưng sau khi đổi hết, nó cũng sẽ biết mất.
Trong cuộc đời này, con người dù có ăn bao nhiêu đi chăng nữa đều đã có định số. Nếu như tiêu xài hoang phí, họ sẽ phải chịu cảnh khốn khó khi về già; hoặc tuổi thọ của họ sẽ bị rút ngắn bởi phúc đức của họ đã không còn nữa. Sống trên đời mà không có phúc đức, dù là nửa bước cũng khó đi, không những giảm phúc mà còn giảm thọ.
Trong xã hội ngày nay, nhiều người rất thích phô trương, khoe mẽ sự giàu có của mình. Họ ỷ lại vào quyền lực và tiền bạc, tùy ý tiêu xài tài nguyên lương thực; cứ nghĩ đơn giản rằng mình đã trả tiền rồi thì dù có lãng phí bao nhiêu đi chăng nữa cũng không hề quan trọng. Không những thế, họ còn lạm dụng quyền lực, phung phí tài nguyên công cộng và sống xa hoa quá mức. Thực tế cho thấy, bất kỳ ai lãng phí thức ăn đều sẽ bị cắt giảm phước lành tương ứng. Tất nhiên, điều này không liên quan đến việc họ có mua hóa đơn hay không.
Từ trước đến nay, thực tế đã chứng minh rằng: Chỉ khi biết tích phúc thì mới có phúc!