Cổ nhân dạy “Uống rượu 3 phần say, ăn cơm 7 phần no, đối đãi 8 phần vừa đủ”: Trí tuệ làm người cao siêu
BÀI LIÊN QUAN
Cổ nhân dạy “Đũa không cắm thẳng, ngồi không rung chân”: Tại sao lại quan niệm như vậy?Cổ nhân dạy “2 không vay, 3 không uống, 4 không đi”: Ý nghĩa của câu nói này là gì?Cổ nhân dạy “Đời người cần có 5 bận, 1 nhàn”: Triết lý sống sâu xa không phải ai cũng hiểuMột nhà văn từng nói rằng “Sống ở đời, có lúc cần tới sự thông minh nhưng có những lúc phải tỏ ra hồ đồ”. Việc đối nhân xử thế cũng vậy, cần phải biết cách giả câm giả điếc, giả ngốc đúng lúc thì mới là kẻ khôn ngoan đích thực.
Phàm là chuyện gì ở đời cũng nên tém tém lại một chút. Dù có đắc ý thì cũng không nên quá huênh hoang. Đối nhân xử thế cũng phải cần có cái độ, đừng dồn ép bất kỳ ai vào đường cùng. Để cho họ một lối thoát cũng là chừa lại cho bản thân một cái phao cứu sinh.
Cũng giống như lời dạy của cổ nhân: “Uống rượu 3 phần say, ăn cơm 7 phần no, đối đãi 8 phần vừa đủ”. Ý nghĩa của câu nói này là gì?
“Uống rượu 3 phần say”
Nhiều người quan niệm rằng, trạng thái uống rượu tuyệt vời nhất không phải uống cho say mềm hay chỉ nhấm nháp một chút mà là vừa đủ “3 phần say”. Trạng thái say nhưng không say, tỉnh cũng không phải tỉnh, khiến mọi thứ trở nên mơ hồ, đẹp đẽ thì con người cũng nhẹ nhõm và tự tại hơn.
Uống rượu là thế, làm người cũng vậy. Trong đối nhân xử thế đừng quá tính toán so đo, bởi sẽ chỉ khiến đôi bên khó xử. Giả vờ hồ đồ đúng lúc mới là trí tuệ lớn của đời người. Nhiều khi việc giả vờ hồ đồ, ngốc nghếch lại là phương pháp tốt để bảo vệ bản thân. Đối nhân xử thế không nằm ở việc bạn khôn ngoan tới đâu, quan trọng là bạn phải biết giả ngốc đúng lúc.
Một nhà văn từng nói rằng: “Sống ở đời, có lúc quả thực cần tới sự thông minh, nhưng cũng không thiếu được những lúc phải tỏ ra hồ đồ”. Làm người, không cần quá tinh khôn, 7 phần tỉnh táo, 3 phần hồ đồ, vừa đủ!
“Ăn cơm 7 phần no”
Cổ nhân dạy rằng: Ăn cơm 7 phần no, thọ tới già. Thói quen ăn uống này giúp giảm tải áp lực cho dạ dày, vừa có thể duy trì một cơ thể khỏe mạnh.
Sống ở đời cũng thế, nên duy trì cảm giác đói khát một cách thích hợp, khi đối nhân xử thế biết chừa lại một khoảng trống thích hợp, có lợi cho cả đôi bên. Chừa cho người khác một đường lui, cũng là thành toàn cho họ, đồng thời âm thầm cứu giúp chính bản thân mình.
Thời Xuân Thu của Trung Quốc, Sở Trang Vương có mở tiệc thiết đãi quần thần. Tham dự bữa tiệc có 2 người thiếp được ông sủng ái nhất. Vì uống quá chén, một người đã mất tỉnh táo, nhân lúc gió thổi tắt vài ngọn nến đã làm chuyện thất lễ với phi tử Hứa Cơ của Sở Trang Vương. Tuy nhiên, Hứa Cơ là kịp thời giật lại được mũ quan của kẻ làm bậy.
Sau đó, Hứa Cơ âm thầm mang chuyện này bẩn báo lên Sở Trang Vương để tìm ra kẻ đã thất lễ với mình. Nghe xong, Sở Trang Vương chẳng những không truy cứu mà còn hạ lệnh cho nô tài thổi tắt hết nến, sau đó yêu cầu tất cả quần thần tham dự yến tiệc cởi mũ của mình ra.
7 năm sau, Sở Trang Vương trong công cuộc dẹp nước Trịnh, một người đã chủ động đứng ra làm tiên phong mở đường, giúp ông có thể đánh đâu thắng đó, cuối cùng giúp Sở Trang Vương dẹp được nước Trịnh. Đến khi luận công ban thưởng, Sở Trang Vương mới biết người đó tên Đường Giảo, chính là người đã làm chuyện thất lễ với phi tần Hứa Cơ năm xưa.
Được biết, hành động ngày hôm nay của Đường Giảo là để đền đáp ơn tha mạng, không truy cứu của Sở Trang Vương năm xưa. Chỉ nhất thời khoan dung độ lượng, Sở Trang Vương không ngờ lại cứu được cả cái mạng của mình.
Một nhà văn từng nói rằng: “Mọi chuyện ở trên đời, kỵ nhất là phải thập toàn thập mỹ. Nhìn mặt trăng mà xem, có lúc tròn vành vạch nhưng cũng có lúc khuyết. Quả trên cây cũng thế, chín rồi sẽ rụng. Phàm là chuyện gì, cũng phải “thiếu chun chút”, mới có thể lâu dài và vĩnh viễn.”
Trong vấn đề đối nhân xử thế, sẽ có những lúc bạn cần tới sự giúp đỡ của người khác. Vì thế, phàm là chuyện gì cũng chừa cho người khác một đường lui, cũng là đang cho bản thân không gian để xoay chuyển tình thế. Đừng kiểu chuyện gì cũng phải tra cho rõ ràng, ăn nói cũng phải chừng mực, đối đãi cũng phải bao dung độ lượng, người khác còn đường để đi thì bạn mới có thể diện để giữ.
“Đối đãi 8 phần vừa đủ”
Người xưa có câu: “Nhân sinh hữu chỉ, tác nhân hữu độ.”
Người với người giao tiếp nhau, sợ nhất là không biết chừng mực. Quá xa lạ sẽ không mang lại cảm giác thân thuộc; quá thân thiết sẽ khiến đối phương có lúc khó chịu. Vì thế, nếu “giữ lại khoảng trống” một cách thích hợp, tình cảm mới đi được lâu dài.
Trên mạng có một câu hỏi như sau: “Phương thức hủy hoại tình cảm đôi bên nhanh nhất là gì?” Một cư dân mạng chia sẻ câu chuyện của mình rằng, anh ấy và một người bạn khác vô cùng thân thiết với nhau thậm chí coi nhau như người nhà.
Trong một lần uống rượu, anh ấy thua trò chơi và bị yêu cầu phải gọi điện để vay tiền bạn. Nghĩ ngay tới người bạn thân, anh vội vàng gọi điện và chắc chắn rằng người bạn này sẽ cho anh vay tiền. Anh nói bằng giọng điệu ra lệnh, nói cậu bạn hãy nhanh chóng chuyển khoản cho mình.
Cảm thấy không thoải mái, nhưng vì giữ thể diện cho bạn nên người này đã khéo léo từ chối. Kể từ đó về sau, từ tình cảm tốt đẹp ban đầu, mối quan hệ giữa 2 người ngày càng phai nhạt.
Nhà văn Tam Mao từng nói: “Bạn bè với nhau, “chừng mực” là điều không thể thiếu”. Dù là tình cảm nào đi chăng nữa, nếu không biết chừng mực cũng như giới hạn của mình ở đâu, mọi thứ sẽ chỉ phản tác dụng mà thôi.
Sống ở đời, đối đãi với ai đi chăng nữa cũng chỉ nên đối đãi 8 phần mà thôi. Hai phần còn lại, hãy giữ cho riêng mình, đồng thời để cho đối phương một khoảng không gian riêng tư cũng như để cho mình một khoảng trống để cảm thấy thoải mái, không phải suy nghĩ hay khó xử gì nhiều.
Đối với các mối quan hệ tình cảm, tôn trọng lẫn nhau, trân trọng lẫn nhau, mới là trạng thái tốt nhất.