Cổ nhân dạy rằng "Thiện ác xem mắt, miệng, giàu nghèo xem chân, tay": Nắm được điều này sẽ nhìn thấu cuộc đời
BÀI LIÊN QUAN
Cổ nhân dạy “tam chủng họa” không nên treo trong nhà: 3 loại tranh tuyệt đối cần tránh nếu không muốn rước họaĐể phần đời sau an nhàn cần nằm lòng điều cổ nhân dạy "30 không đi 3 đường, 40 không đụng 3 điều"Thời cổ đại, người xưa có vô vàn cách để đoán người, trong đó phải kể đến thuật nhìn người. Những kiến thức về thuật nhìn người có rất nhiều, thế nên có những người học không tránh khỏi lúc nhìn nhận sai. Người hiện đại xác định mọi thứ dựa vào số liệu, khoa học; nhưng những kiến thức của người xưa bao gồm tri thức, kỹ năng hầu như được đúc rút từ những kinh nghiệm của bản thân.
Không ít người cho rằng “Chớ nên nhìn mặt mà bắt hình dong”, tuy nhiên không thể phủ nhận, theo thuật tướng số thì hầu hết số mệnh, tính cách con người được thể hiện qua những đặc điểm ngoài cơ thể.
Trong dân gian vẫn có nhiều phương pháp nhận dạng phổ biến mà đến ngày nay vẫn đủ khiến người đời tâm đắc, điển hình như câu nói: “Thiện ác xem mắt, miệng, giàu nghèo xem chân, tay”. Câu này được hiệu đơn giản rằng: Muốn xem người tốt hay xấu chỉ cần nhìn vào miệng và mắt của người đó; để đánh giá một người giàu hay nghèo hãy nhìn vào chân và tay của người đó.
“Thiện ác xem mắt, miệng, giàu nghèo xem chân, tay” nghĩa là gì?
“Thiện ác xem mắt, miệng”
Trước hết, nhìn mắt miệng để xem người tốt xấu được coi là cách nhìn nhận khá chuẩn xác. Ví dụ, khi xem nhiều bộ phim, chúng ta có thể dễ dàng phân biệt được đâu là người tốt, đâu là người xấu mà không cần biết cốt truyện. Điều giúp ta phân biệt được chính là nhờ vào mắt miệng của từng người cũng như biểu cảm của họ.
Thông thường, người xấu là kẻ trộm cắp sẽ có đôi mắt trợn ngược, ti hí gian xảo, hay nhìn liến thoắng. Còn hầu hết những người tốt đều có mắt to tròn, khuôn miệng vừa phải, đôi lông mày rậm. Do đó, có thể thấy mắt và miệng của mỗi người có thể tạo ấn tượng trực quan.
Trước đây, Tăng Quốc Phiên là một tướng lĩnh chỉ huy Tương quân - đoàn quân khởi phát ở Tương Hương. Tương Hương là cánh quân chủ lực ở trong cuộc chiến chống quân Thái Bình Thiên Quốc. Thời điểm đó, ông từng đề cập đến một phương pháp để phân biệt người tốt và người xấu rất chi tiết. Chẳng hạn, nếu như một người có đôi mắt thường xuyên nhấp nháy, hay nhìn xung quanh hoặc ánh mắt sắc lạnh, điều này chứng tỏ người này tâm hồn không sạch, có tà ma trong lòng.
Ngược lại, người có ánh mắt cương nghị, sạch sẽ là người tốt. Họ là những người thân thiện, hiền từ. Khi nói chuyện, họ sẵn sàng nhìn vào mắt đối phương một cách thoải mái. Về cơ bản, đây là một người có tấm lòng rộng mở.
Còn xem miệng ở đây không hẳn là khuôn miệng của mỗi người mà ám chỉ lời ăn tiếng nói. Ví dụ, những người nói càng văn hoa, miệng lưỡi trơn tru thì càng phải cẩn thận. Hầu hết những vụ lừa đảo hiện nay là do những lời nói ngon ngọt, dụ dỗ, khiến mọi người tin tưởng rồi lừa gạt. Thay vào đó, những người nói rõ ràng, dứt khoát và kiên quyết sẽ là người ngay thẳng, thật thà và đáng tin cậy hơn.
Vì thế, có thể khẳng định việc xem mắt và miệng có thể khẳng định phần nào phẩm chất của mỗi người, xác định người đó là người tốt hay xấu, đề phòng những việc tiêu cực có thể xảy ra.
“Giàu nghèo xem chân, tay”
Ngoài việc xác định thiện ác của từng người thông qua mắt, miệng; cổ nhân còn lưu truyền cách nhận biết người giàu và nghèo thông qua việc xem chân, tay. Đương nhiên, việc xác định giàu nghèo không phải để lợi dụng hay khinh thường. Đôi lúc, chúng ta cần biết được điều này để đề phòng bị lừa gạt.
Ví dụ như trước đây rộ lên phong trào “đa cấp”, giả doanh nhân giàu có thành đạt để lừa người mua hàng, hợp tác, hứa hẹn những tương lai, thu nhập tiền tỷ. Cũng có nhiều người mới khởi nghiệp đã bị lừa một khoản tiền lớn, ôm nợ vào người. Để tránh khỏi bị lừa đảo, việc xác định xem đối phương giàu có thực sự hay không là điều rất cần thiết.
Để xem một người giàu hay nghèo, hãy nhìn vào tay chân của người đó. Ngày xưa, người giàu có thích đeo ngọc bích và những đồ trang trí tinh xảo, đắt đỏ khác ở trên tay. Hầu hết những người có tiền tài sẽ không phải làm việc nặng nhọc nên họ sẽ có bàn tay trắng trẻo, mịn màng. Họ đi giày, ăn mặc cũng rất tao nhã.
Còn hầu hết những người nghèo hay người bình thường sẽ có bàn tay thô ráp, đen nhẻm tùy theo tính chất công việc. Những người này còn đi giày vải hoặc những loại giày phổ biến để dễ dàng sử dụng và di chuyển. Tuy nhiên, trên thực tế có nhiều người sinh ra sở hữu tướng mạo không mấy thiện cảm. Thế nhưng, tâm của họ lại rất sáng, tính cách lương thiện, tốt đẹp. Họ đúng kiểu người “tốt gỗ hơn tốt nước sơn”, qua thời gian giao tiếp, tiếp xúc chúng ta sẽ cảm nhận được điều đó.
Điều này chứng tỏ, chúng ta không nên nhận diện qua vẻ bề ngoài để đánh giá người khác. Những kinh nghiệm trên chỉ hữu ích trong một số trường hợp nhất định. Bên cạnh đó, việc đánh giá nên để giữ trong lòng, góp phần giúp chúng ta nhìn nhận mọi việc cẩn thận, thấu đáo hơn, đề phòng những trường hợp bất trắc có thể xảy ra.
Chúng ta thường nói, một người không thể so với biển cả. Tuy nhiên, nếu bạn muốn phân biệt một người là thiện hay ác, tốt hay xấu thì những kinh nghiệm của người xưa vô cùng hữu ích. Đây là những răn dạy quý báu, được đúc kết khá chính xác sau khi kết hợp nhiều yếu tố như tâm trí và kinh nghiệm xã hội của người xưa. “Thiện ác xem mắt, miệng, giàu nghèo xem chân, tay” cũng là một trong những câu nói chúng ta nên ghi nhớ để nhìn đời, nhìn người rõ hơn.