Lisandro Martinez và hành trình từ cậu nhóc phụ hồ đến nhà vô địch World Cup
BÀI LIÊN QUAN
Bóng đá đã cứu rỗi Raphinha, từ kẻ phải chặn xe "xin đểu" đến cuộc sống xa hoa trong các dinh thự triệu đôBi hài chuyện môi giới bất động sản cho các ngôi sao bóng đáVua bóng đá Pele có phải là Vua kiếm tiền?Lisandro Martinez sinh ra và lớn lên trong một gia đình đông con và túng thiếu ở Gualeguay, vốn một tỉnh nghèo của Argentina. Như Martinez từng kể, vùng đất anh sống là “nơi bị lãng quên”, với nạn trộm cắp, cướp bóc, các băng đảng thanh toán nhau như cơm bữa. Những bạn bè đồng trang lứa với Martinez không ít người đã dấn thân vào con đường tội phạm không lối ra.
Chỉ còn số ít người tránh xa được cạm bẫy như anh. Và như Martinez từng chia sẻ, chính bóng đá đã giúp anh vượt qua cám dỗ. “Nhà tôi đông con lắm. Hồi đó chúng tôi chỉ được ăn no vào bữa trưa. Buổi chiều thì thức ăn chỉ có bánh. Nhưng tôi vẫn rất vui. Tôi lấy bóng đá làm đam mê. Lúc ấy, tôi đã có những người bạn chân thành, và nó thực sự giúp tôi tránh xa khỏi cạm bẫy. Đến bây giờ, tôi vẫn giữ liên lạc với một số người mà chúng tôi đã cùng vô địch giải Entre Rios”, nhà vô địch World Cup 2022 kể lại về tuổi thơ khắc khổ.
Nhưng khi ấy, bóng đá chỉ đơn giản là niềm vui. Nó không thể giúp Martinez lấp đầy cái bụng đói, không thể giúp anh phụ ba mẹ kiếm bữa cơm qua ngày và nuôi các em. Thực tế phũ phàng ấy khiến cậu nhóc 12 tuổi Lisandro Martinez tỏ ra xao nhãng tập luyện. Thay vì dành trọn vẹn cả buổi ở lớp học bóng đá tại địa phương, cậu lại xin đi làm phụ hồ giúp gia đình.
Ông bố của Lisandro Martinez bề ngoài cũng tỏ ra rất ủng hộ cậu con trai, nhưng trong thâm tâm ông rất buồn. Bởi ông muốn Lisandro thực sự hết mình với bóng đá để đổi đời. Vốn là một người sâu sắc, nhân dịp này ông đã dạy cho cậu nhóc của mình bài học.
Hằng ngày, cha của Lisandro Martinez, ông Raul Martinez, gọi cậu bé dậy từ rất sớm. Cả hai cùng ra công trường. Tại đó, Lisandro bị ông Raul giao những việc nặng nhọc, từ vác vữa, làm phụ cho thợ nề, phải làm quần quật như một người trưởng thành trong nhiều tiếng.
Chứng kiến vóc dáng Lisandro gầy nhẳng, nhỏ thó giữa công trường, lại phải khuân vác nặng nhọc, nhiều người đã có ý trách ông bố. “Sao ông lại để thằng bé làm nặng vậy?”, “Sao ông không giúp nó một tay, nó ngã xuống bây giờ?”... Đáp lại, ông Raul chỉ cười.
Sau 1 tuần như thế, ông gọi Lisandro lại và hỏi: “Thế con thấy đi làm công việc này thế nào. Con có muốn khổ như vậy cả đời không?”. Lời cha nhắn nhủ đã khiến Lisandro thức tỉnh, và nó đi theo anh mãi sau này. Nó cũng góp phần định hình nên tính chiến đấu của một trong những trung vệ tài năng nhất thế giới bóng đá đương đại.
Với tất cả quyết tâm, Lisandro trở lại ăn tập bóng đá. Mỗi lần ra sân, anh lại tự nhắn nhủ mình về thông điệp của người cha. “Nếu không thành công trong thể thao, tương lai của tôi sẽ giống như bố. Tôi không quên ngày hôm đó nữa", Lisandro Martinez kể lại trong ngậm ngùi.
Nhưng vì gia đình quá khó khăn, trong khi tiềm năng của đội bóng địa phương thì hạn chế nên năm 14 tuổi, Lisandro Martinez đã phải dứt áo rời xa gia đình. Anh tới lò của Newell's Old Boys mang theo nhiều hoài bão. Và như cầu thủ này tâm sự, đó cũng là cách để nhà anh bớt khổ khi cắt giảm được một miệng ăn.
“Ở đó, bạn phải tự làm mọi thứ. Ở nhà, mẹ và bố đã làm mọi thứ cho tôi. Còn đến đây, đột nhiên tôi phải chịu trách nhiệm và cẩn thận với những vật dụng nhỏ nhặt nhất như đôi giày, quần áo của mình. Nhưng tôi vẫn rất vui khi đi khỏi nhà để giúp bố mẹ có thêm điều kiện chăm lo cho các em”, anh kể.
“Đến Newell's, tôi biết mình sẽ trở thành một cầu thủ bóng đá, và tôi phải trở thành một cầu thủ bóng đá. Khi nhìn thấy sân bóng của đội, tôi đã nhắc đi nhắc lại rằng một ngày nào đó tôi phải có mặt trên sân”.
Chịu áp lực phải trưởng thành sớm hơn tuổi, chịu áp lực phải giành giật vị trí ở đội bóng, nhưng với tính chiến đấu đã được tôi luyện, Lisandro không bao giờ đầu hàng. Anh chứng tỏ cho các HLV thấy về quyết tâm, sự máu lửa và dĩ nhiên là cả tài năng của mình. Vóc dáng nhỏ bé được Lisandro bù đắp lại bằng khả năng bật nhảy ấn tượng. Thế nên, trong những pha tranh bóng với đối thủ cao hơn một cái đầu, cầu thủ này vẫn không tỏ ra e sợ.
Con đường đến với đỉnh cao của Lisandro Martinez từ đấy hình thành. Năm 2017, khi mới 19 tuổi anh được đôn lên đội 1 của Newell’s, kiếm được khoản tiền lớn đầu tiên gửi về cho gia đình. Chỉ 2 năm sau, anh lọt vào mắt của tuyển trạch viên châu Âu. Lisandro Martinez lên chuyến tàu vượt Đại Tây Dương để cập bến Ajax Amsterdam, mở ra một chân trời mới.
Và bây giờ, tất cả đã trở thành lịch sử. Hành trang vượt giông bão của cầu thủ 24 tuổi được ghi nhận bằng bản hợp đồng gia nhập Man United, nơi anh trở thành một trong hai lựa chọn hàng đầu ở vị trí trung vệ. Dĩ nhiên với một đội bóng lớn như Man United, họ luôn biết cách hậu đãi ngôi sao của mình.
Martinez được nhận mức lương lên tới 150 ngàn USD/tuần, mỗi năm hơn 7 triệu USD. Đấy là con số có lẽ khi còn nhỏ, hoặc khi bắt đầu theo đuổi bóng đá chuyên nghiệp, cầu thủ này cũng không dám mơ tới.
Có được ngày hôm nay, Lisandro Martinez luôn biết ơn gia đình đã hy sinh vì mình. Thế nên ngay khi kiếm được những khoản đầu tiên, anh đã đền đáp cha mẹ. Nhờ số vốn từ cậu con trai, cha Martinez không còn phải làm những công việc lam lũ như trước nữa. Ông mở một cửa hàng kinh doanh đồ xây dựng, sống an nhàn cùng vợ. Trong khi đó, những người anh và em của Lisandro cũng có điều kiện về tài chính để theo đuổi giấc mơ.
Dĩ nhiên, Lisandro Martinez cũng tự thưởng cho những nỗ lực của bản thân. Cầu thủ 24 tuổi tậu một dinh thự tại Rosario, Argentina. Dinh thự này có giá 1,5 triệu USD với diện tích lên tới 1.650 mét vuông. Với thiết kế ngập tràn ánh sáng, dinh thự giúp Lisandro Martinez được hưởng thụ bầu không khí thư thái, hòa mình vào thiên nhiên mỗi khi về thăm quê nhà.
Lisandro yêu thiên nhiên đến nỗi xung quanh căn nhà của anh là một thảm thực vật đa dạng, trên mỗi ban công anh cũng trồng rất nhiều loại cây quý. “Nó giống một khu vườn hơn là một ngôi nhà. Bởi căn nhà lọt thỏm giữa một màu xanh”, hàng xóm của anh miêu tả.
Như nhiều gia đình thượng lưu khác, Lisandro Martinez cũng thiết kế một hồ bơi sang trọng, bên cạnh đó là khu tiệc nướng và vui chơi. Nơi đây, anh cùng bạn gái thường xuyên mở tiệc tri ân bạn bè, người thân. "Họ cùng nhau ôn về những ngày khốn khó. Martinez không quên ai đồng hành với cậu ấy từ thời niên thiếu đâu. Anh ấy vẫn nhớ đến chúng tôi dù hàng chục năm không gặp", một cậu bạn của Lisandro Martinez chia sẻ.
Trong thời gian thi đấu tại Anh, Lisandro hầu như để lại cơ ngơi rộng lớn với 7 phòng ngủ, 4 phòng tắm hiện đại này cho bố mẹ trông coi. Đây cũng là dịp để ông bà Raul trải nghiệm cuộc sống xa hoa, bù đắp cho những ngày khốn khó. Họ không phải làm gì, chỉ cần hưởng thụ vì đã có đội ngũ hậu cần lo liệu mọi dịch vụ trong căn nhà.
Có lẽ với một gia đình có xuất phát điểm khiêm tốn như của Martinez, họ đang được sống những ngày như mơ. Nhưng trung vệ 24 tuổi thì không hề mơ màng chút nào. Anh luôn duy trì tính chiến đấu cao độ, nghiêm khắc với bản thân và cẩn trọng trong từng quyết định. Có lẽ cũng vì thế mà suốt nửa năm qua, anh cùng bạn gái vẫn chưa quyết định sinh sống lâu dài tại Manchester. Thay vì mua một dinh thự rộng lớn, lúc này họ vẫn "tạm bợ" trong một khách sạn...