"Nhỏ mật lên sách": Bí quyết dạy con độc đáo ngay từ thuở lọt lòng của người Do Thái khiến ai cũng phải nể phục
BÀI LIÊN QUAN
8 bài học làm giàu giới thượng lưu dạy con: Trẻ học càng sớm lớn lên càng thành côngBỏ túi 12 bài học giới thượng lưu dạy con càng sớm càng dễ thành công: Người giàu là nhà đầu tư chứ không phải người tiêu tiềnGiáo sư tâm lý nổi tiếng "mách nước": Phương pháp dạy con tốt nhất là sự kết hợp giữa "cha hiền" và "mẹ nghiêm"Theo Trí thức trẻ, người Do Thái từ trước đến nay luôn được biết đến là dân tộc thông minh nhất thế giới. Theo số liệu thống kê cho thấy có đến 40% giải Nobel thuộc về người Do Thái, con số thật đáng tự hào. Như vậy, gần một nửa đóng góp cho sự tiến bộ của loài người chỉ do 0,19% dân số đảm nhiệm.
Vậy làm cách nào mà các thế hệ người Do Thái lại có được trí tuệ siêu phàm với chỉ số IQ trung bình là 110? Ngoài việc có nguồn gen mạnh mẽ, vai trò của người mẹ Do Thái cũng cực kỳ quan trọng.
Thai giáo luôn được các bà mẹ Do Thái quan tâm
Trong quá trình mang thai, các bà mẹ Do Thái thường giải toán, nghe nhạc, chơi nhạc cụ,... để phát triển trí thông minh cho con ngay từ khi còn trong bụng mẹ. Ngoài ra, các bà mẹ Do Thái thường chọn ăn hạnh nhân, chà là và uống dầu cá (nhưng tránh ăn đầu cá), bởi họ tin rằng tất cả điều đó sẽ giúp con mình trở nên thông thái.
Khi vừa ra đời, trẻ em Do Thái đã được tiếp xúc với sách - kho tàng tri thức của nhân loại theo cách rất đặc biệt đó là: Nhỏ mật lên sách.
Các bà mẹ Do Thái đã tạo cho con trẻ thói quen thích sách bằng cách nhỏ vài giọt mật lên cuốn sách và cho bé liếm. Khi đó, trong nhận thức non nớt của đứa trẻ, sách là thứ gì đó rất ngọt ngào và hấp dẫn. Từ đó, mỗi khi nhìn thấy sách, trẻ sẽ tìm cách lân la lại gần. Lâu dần, sách sẽ trở thành người bạn luôn đồng hành với chúng.
Đối với người Do Thái, tri thức là một loại vốn đặc biệt vì tri thức có thể tạo ra tài sản nhưng không một ai có thể cướp đoạt. Vì vậy, đây chính là tài sản duy nhất mà bố mẹ muốn để lại cho các con.
Ủy ban công nghiệp thành phố New York (Mỹ) từng có cuộc điều tra nguồn nhân lực vào năm 1950 và nhận thấy có sự khác biệt lớn về việc đi làm công nhân giữa phụ nữ Ý với phụ nữ Do Thái. Cụ thể, phụ nữ Ý thường phải đi làm và còn bắt con nghỉ học để đi làm phụ cha mẹ, còn các bà mẹ Do Thái thì ngược lại. Dù kinh tế khó khăn đến đâu, họ vẫn ở nhà để nuôi dạy con, dồn hết trách nhiệm kiếm sống cho chồng. Hoặc ban ngày họ đi làm nhưng tối về vẫn dành thời gian để dạy con học.
Nhờ sự chăm sóc, động viên của cha mẹ mà những học sinh Do Thái luôn nổi tiếng về thành tích học và tính chuyên cần khác hẳn so với học sinh nhiều dân tộc khác. Vào năm 1954, hệ thống trường công của thành phố New York đã thống kê được 28 học sinh có chỉ số IQ cực cao lên tới 170 điểm, trong đó có 24 học sinh là người Do Thái.
Bên cạnh đó, người Do Thái còn quan niệm điểm số không quan trọng bằng cách học, mà đã học thì phải hỏi. Vì thế mà học sinh Do Thái được khuyến khích đặt thật nhiều câu hỏi cho giáo viên. Cũng theo các nhà khoa học Do Thái, sự rung động của âm nhạc sẽ kích thích não bộ và đó là lý do vì sao có rất nhiều thiên tài là người Do Thái.
Phương pháp nhỏ mật lên sách có nguồn gốc thế nào?
Vào thế kỷ 12, một phong tục kỳ lạ đã được phát triển đầu tiên ở Đức. Đó là đưa những đứa trẻ đến giáo đường hoặc nhà của các giáo sĩ Do Thái trong ngày Shavuot (một ngày lễ quan trọng của người Do Thái, kỷ niệm ngày Chúa ban phúc cho người Do Thái tại núi Sinai).
Những đứa trẻ vẫn còn bế ngửa được che bằng một chiếc áo choàng. Khi đến nơi, cha mẹ sẽ đặt trẻ vào lòng của giáo sĩ. Trẻ lớn hơn một chút thì tay cầm theo một phiến đá. Trên phiến đá viết các từ alef, bet, gimel, dalet, tav, shin, resh, kuf.
Sau đó, giá sĩ sẽ đọc to các từ trên phiến đá và những đứa trẻ lặp lại, rồi nhỏ một ít mật ong lên đó để trẻ liếm mật từ các chữ cái bằng lưỡi của mình. Cuối cùng, trẻ được ăn một chiếc bánh mật ong có ghi chữ "Chúa trời đã cho tôi một chiếc lưỡi khéo léo để biết và cảm nhận".
Buổi lễ này muốn nhắn nhủ 3 nguyên tắc cơ bản trong giáo dục của người Do Thái, cụ thể:
Trước tiên, "dạy con từ thuở còn thơ", trẻ phải được giáo dục ngay từ khi còn nhỏ bởi đây là giai đoạn tâm trí của chúng có thể tiếp thu nhiều thông tin.
Thứ hai, khẳng định tầm quan trọng của các nghi lễ trong quá trình học tập. Nếu chỉ đơn giản là bắt đầu dạy trẻ như ở trường học thì những điều đó không để lại ấn tượng lâu dài. Tuy nhiên, một buổi lễ phức tạp sẽ biến ngày đầu tiên đến trường của trẻ trở thành một trải nghiệm đặc biệt và lưu lại trong tâm chí của chúng suốt cuộc đời.
Thứ ba, khiến việc học trở nên thú vị. Liếm mật ong từ một phiến đá và ăn bánh mật ong vào ngày đầu tiên đi học sẽ hình thành trong nhận thức non nớt của đứa trẻ rằng sách là một "món ăn ngọt ngào".
Xem tri thức là một thứ vốn đặc biệt
Dân tộc Do Thái là dân tộc đầu tiên trên thế giới mà nhà thờ quy định tất cả nam giới phải biết đọc, viết và tính toán. Tới thế kỷ thứ 2, bắt buộc mọi đàn ông phải có nghĩa vụ dạy lại con trai mình những thứ này. Có thể thấy, người Do Thái từ lâu đã coi trọng việc xóa mù chữ và thực hiện phổ cập giáo dục trước các dân tộc khác mười mấy thế kỷ.
Theo thống kê, Israel cũng là nước đứng đầu thế giới về số lượng người dân từ 14 tuổi đọc sách và đứng đầu về số sách xuất bản theo đầu dân. Tất cả mọi người Do Thái đều dành thời gian để học, để trau dồi kiến thức. Từ ngàn năm xưa, người Do Thái đã xem tri thức là một thứ vốn đặc biệt, bởi tri thức có thể sinh ra của cải, và cũng không thể bị cướp đoạt. Đây chính là nhân tố quan trọng giúp người Do Thái đạt được trí thông minh vượt bậc so với phần còn lại của thế giới.