Phật dạy “nhân sinh có thước, làm người có độ, vạn sự nên để tùy duyên”
BÀI LIÊN QUAN
Lời Đức Phật dạy về người “sĩ diện”: Thích sĩ diện và trịnh trọng là hoàn toàn khác biệtĐức Phật dạy "chớ nên chạm đến cờ bạc" bởi thú vui này sẽ mang đến 6 điều hậu quả rất nghiêm trọngĐức Phật dạy "hiểu được người khác là khôn ngoan, hiểu được chính mình mới là thông tuệ": Người có trí tuệ không bao giờ phạm phải những sai lầm này!Theo Phật giáo, nhân sinh không phải là phép tính nhân mà quy định ai đó nhất định phải làm như thế này hay như thế khác. Mỗi người đều có con đường riêng của mình dù đó là ai cũng không thể tác động đến được, vận mệnh là từ mỗi người nắm giữ. Những người sáng suốt thì sẽ biết thế nào nên nói khi nào cần phải im lặng, hiểu được lúc nào cần tiến và lúc nào cần lùi. Có một số người cho rằng, làm người chân thật thì lời nói ra phải thẳng thắn, bộc trực. Kỳ thực thì điều đó chưa hẳn đã phù hợp ở trong mọi hoàn cảnh.
Từ những phân tích cho thấy, người Trung Hoa viết chữ Chân là được tạo thành bởi chữ Trực và ở dưới có hai chấm. Điều này có hàm ý rằng, có những lúc lời nói thật, nói thẳng cũng phải để lại hai chấm. Có gì nói đấy đó là chân nhưng có gì nói thẳng hết ra thì lại là xuẩn (ngu xuẩn hoặc vụng về). Lão Tử từng nói rằng "Tri nhân giả trí, tự tri giả minh" - tức là người mà có thể hiểu biết người khác thì người ấy là người có trí tuệ. Còn những người hiểu biết chính mình thì đúng là cao minh.
Lời nói chẳng thể nói tận mà cần phải có hạn độ, có điểm dừng. Nói nhiều, nói tận tất yếu sẽ nói lỡ, có mất mát. Và khi nói chuyện dù cho lời nói tốt hay xấu đều chẳng thể nói đến cùng. Bởi vì nói lời tốt không chỉ không thể gây tổn hại cho mình mà còn gây ra bất lợi cho người khác. Những người nói những lời hay thường sẽ thể hiện sự khoác lác, tâng bốc, nịnh bợ hay a dua. Nhưng cũng có khi, nói những lời hay còn thể hiện ra sự khúm núm từ đó đánh mất khí chất của bản thân mình. Còn khi nói những lời xấu thì tác hại của nó có khi là khôn lường. Hơn thế, những người bình thường chẳng ai muốn nghe những lời khó nghe cả. Có câu nói “Lời ác lạnh người sáu tháng ròng”, cho nên lời nói nên thích hợp và vừa phải.
Vậy nên, vạn sự đều có giới hạn, nhất định cần phải nắm chắc. Lương thiện nó cũng có giới hạn của nó nên không thể làm mất đi lý trí. Sống là cần phải biết đủ, làm việc cũng cần có mức độ, làm người phải hiểu được sự thỏa mãn. Sinh thì dễ dàng nhưng sống lại chẳng hề dễ dàng. Có rất nhiều sự tình cần cố gắng hết sức mình còn lại hãy phó mặc cho số phận. Hết thảy mọi thứ trên đời này đều tùy duyên, mất hay được nó đều có nguyên nhân của nó, quen biết, hiểu nhau, yêu nhau và hợp tan đều đã có an bài. Cuộc sống dù có trăm ngàn cách trở nhưng chủ yếu là để xem bản thân bạn đối mặt như thế nào, nhân sinh có thước còn làm người có độ.