Cuộc sống nhà tỷ phú Mỹ như thế nào?

Thứ năm, 13/02/2020-16:02

Tôi có thể cho bạn lời khuyên về cách nghĩ như một tỷ phú, nhưng tôi vẫn luôn cảm thấy rằng cách tốt nhất để dạy một người nào đó là qua những ví dụ thực tế. Tiếp theo là những ví dụ tuyệt vời về suy nghĩ Cuộc sống nhà tỷ phú Mỹ tại nơi làm việc.

Đại học Columbia

 Tôi vẫn luôn cảm thấy rằng cách tốt nhất để dạy một người nào đó là qua những ví dụ thực tế.
Tôi vẫn luôn cảm thấy rằng cách tốt nhất để dạy một người nào đó là qua những ví dụ thực tế.

Là một nhà phát triển địa ốc tận tụy ở New York, tôi cảm thấy mình có trách nhiệm phải để ý đến những cơ sở văn hóa trong thành phố, và Đại học Columbia là một trong những tài sản lớn nhất của New York. Vì vậy, năm ngoái, khi nghe vị Hiệu trưởng Đại học Columbia, Lee Bollinger, có ý muốn mua khu đất ở Harlem để mở rộng khuôn viên của trường, tôi hoàn toàn không đồng ý và đã phải gửi một lá thư đến Bollinger để bày tỏ suy nghĩ của mình.

Mở rộng trường là nhiệm vụ của ông nhưng đúng ra ông không nên chọn khu đất rộng gần bảy héc-ta ấy dù nó nằm cạnh trường và khi đó, ông đang nắm giữ khoảng 40% diện tích khu đất. Sai lầm của Bollinger là ông đã bày tỏ ý muốn mua khu đất. Đây là một điều không nên làm trước khi bạn thực hiện một thương vụ, đặc biệt là trong lĩnh vực địa ốc, vì như thế bạn sẽ phải trả rất nhiều tiền và đối tác đã biết rõ ý đồ của bạn. Nếu tôi là một thành viên trong ban quản trị của trường, tôi sẽ sa thải ông ấy ngay.

Sự kiện này cho thấy Bollinger không chỉ dở về mặt chiến lược mà còn sai trong việc chọn địa điểm nữa. Bạn thân của tôi, Al Lerner, đã từng là một thành viên trong ban quản trị trường. Chẳng may, anh đã qua đời vì ung thư. Nhưng anh có một tầm nhìn tuyệt vời. Anh đã nghĩ rằng Đại học Columbia đáng lẽ đã phải tọa lạc trên khu đất rộng sáu hécta với quang cảnh thoáng đãng, nằm giữa hai đường số 59 và 62, đối diện với đại lộ West End và sông Hudson. Nó ắt hắn đã đưa một phần khuôn viên đại học trở thành trung tâm của khu Manhattan và lối vào trường cũng sẽ dễ dàng hơn. Bây giờ thì vị trí của trường chẳng còn tốt đẹp nữa! Bằng cách nào đó, tôi sẽ làm chủ khu đất mà trường đại học sắp sửa mua.

Sự hỗn độn ở Liên Hiệp Quốc

Cách đây không lâu, tôi đã gặp gỡ một viên chức cao cấp của Liên Hiệp Quốc để bàn về việc đại tu tòa nhà trụ sở của tổ chức này ở New York. Sau khi nghiên cứu chi tiết các yêu cầu cải tạo tòa nhà, với điều kiện không di dời chỗ làm việc của các nhân viên trong suốt quá trình thi công, tôi đưa ra giá 400 triệu đôla và sẽ hoàn tất công việc trong vòng hai năm. Họ tiếp xúc với tôi vì không thể tin rằng tôi đã xây tòa tháp Trump World Tower ở United Nations Plaza với chi phí chỉ có 300 triệu đôla. Nhưng đó là sự thật. Nếu biết mình đang làm cái gì, bạn có thể thực hiện nó đúng cách, đúng giá.

- Sau đó, tôi được biết họ đã thuê một người khác làm đúng những gì tôi đã đề nghị với họ. Thế nhưng chi phí bây giờ lên tới 1,5 tỷ đôla và công việc phải kéo dài trong bảy năm (!?) Một khoảng chênh lệch quá lớn so với những gì tôi đã đưa ra cho họ. Điều này gây nên nhiều nghi vấn trong tôi. Và có lẽ, đã đến lúc chúng ta phải lo lắng về vấn đề tài chính của Liên Hiệp Quốc.

Tượng Nữ thần Tự do

 Nước Mỹ có tượng Nữ thần Tự do. Với tôi, đó là biểu tượng của New York
Nước Mỹ có tượng Nữ thần Tự do. Với tôi, đó là biểu tượng của New York

Paris có tháp Eiffel, Rome có đấu trường Coliseum, và nước Mỹ có tượng Nữ thần Tự do. Với tôi, đó là biểu tượng của New York. Tôi đã quan sát nó cận cảnh, thậm chí xem cả ảnh chụp, và suy nghĩ về ý nghĩa của nó. Tôi thường tưởng tượng rằng có những chiếc tàu đầy ắp di dân đang tiến vào cảng New York trong sự đón chào của vị thần này. Bức tượng vẫn đứng đấy ngày này qua ngày khác, một cách kiêu hãnh.

Dù đôi khi có những căng thẳng trong quan hệ chính trị với Pháp, chúng ta không thể quên rằng bức tượng ấy là tặng phẩm của quốc gia này - một nước Pháp tự do, công bằng và thân ái. Người Pháp hiểu chân lý mà chúng ta tìm kiếm, và đã cho chúng ta biểu tượng này như một sự cám ơn cho những gì chúng ta đại diện. Tôi nghĩ những căng thẳng hiện nay giữa hai quốc gia là một bi kịch cho cả hai.

Chúng ta ắt hẳn sẽ cảm thấy xót xa cho họ nếu như tháp Eiffel hay quận La Défense  bị phá hủy.

Và họ đã cảm thấy như thế khi tòa tháp đôi của Trung tâm Thương mại Thế giới đổ sập vì khủng bố ngày 11-9-2001.

Trong một cảnh quay của chương trình The Apprentice, nhà sản xuất chương trình truyền hình Mark Burnett và đoàn quay phim đưa tôi đến tượng đài này. Khi ấy, tôi như thấy lại thời trai trẻ của mình. Người ta đã bảo với tôi rằng tôi may mắn được sinh ra ở nước Mỹ, rằng tôi có những cơ hội mà nhiều người khác trên thế giới chỉ có thể mơ ước thôi. Bây giờ, tôi đứng đây, kinh doanh trong thành phố lớn nhất nước Mỹ này, và một lần nữa, tôi nhận thấy mình may mắn biết chừng nào!

Tôi có thể làm được mọi việc vì có sự hậu thuẫn của bố mẹ và của đất nước. Và giờ đây, tôi đang nói về “giấc mơ Mỹ”, một lý tưởng đã ăn sâu trong tâm trí của nhiều thế hệ người Mỹ: Con người có thể đạt được giàu sang, thịnh vượng nhờ vào sự chăm chỉ làm việc, quyết tâm và lòng can đảm. Với tôi, “giấc mơ Mỹ” không chỉ là một ước mơ, nó là thực tế.

Bữa điểm tâm ở Waldorf

 Tại buổi điểm tâm ấy, mọi người đều vui vẻ, và ai cũng nhất trí sẽ giữ vững tinh thần làm việc tốt.
Tại buổi điểm tâm ấy, mọi người đều vui vẻ, và ai cũng nhất trí sẽ giữ vững tinh thần làm việc tốt.

Gần đây, Hiệp hội Truyền thanh - Truyền hình Thế giới đã tổ chức một buổi điểm tâm ở Waldorf với sự hiện diện của nhiều nhân vật tiếng tăm trong ngành truyền thông này. Bob Wright, Chủ tịch kiêm Tổng giám đốc của đài truyền hình NBC, đã bước lên sân khấu và trao phần thưởng cho tôi vì những đóng góp cho đài này.

Thật là một vinh dự để nhận lãnh một phần thưởng như thế. Chúng ta có trách nhiệm tạo ra sự hấp dẫn cho ngành truyền thông này. Khi văn hóa của chúng ta thay đổi, truyền hình cũng phải thay đổi, nếu không, nó sẽ mất tính thích hợp. Bên cạnh việc mang lại nguồn giải trí cho mọi người, truyền thanh - truyền hình đã ngày càng trở thành những công cụ tuyên truyền mạnh mẽ cho sự khai sáng giáo dục. Tôi luôn ghi nhớ điều này trong những chương trình truyền thanh, truyền hình của mình.

Tại buổi điểm tâm ấy, mọi người đều vui vẻ, và ai cũng nhất trí sẽ giữ vững tinh thần làm việc tốt.

Mười phút ngạc nhiên

Mới đây, Steve Wynn điện thoại cho tôi biết anh ấy sẽ tham gia đấu giá bức họa Vermeer do nhà đấu giá Sotheby (Anh) tổ chức ở Luân Đôn. Anh yêu cầu tôi lắng nghe tiến trình đấu giá. Thật là thú vị, đặc biệt đối với những người như tôi, chưa bao giờ mua một bức tranh giá trị như thế.

Giá khởi điểm là 10 triệu đôla và nhanh chóng leo lên mức 24 triệu đôla. Cuối cùng chỉ còn lại Steve và một người khác tranh giành bức họa. Và Steve đã chiến thắng với giá 30 triệu đôla. Tất cả chỉ xảy ra trong vòng mười phút, nhưng nó thật thú vị. Tôi đang mong được chiêm ngưỡng bức danh họa ấy.

Nói chuyện với tạp chí People

Ann Moore, Chủ tịch kiêm Tổng giám đốc Công ty Time, đã mời tôi đến dự buổi họp Ban quản lý tạp chí People để chia sẻ bí quyết thành công của người lãnh đạo. Lệ phí cho buổi nói chuyện đó của tôi là 250.000 đôla, nhưng tôi chẳng lấy đồng xu nào cả vì tạp chí People luôn tốt đối với tôi.

Tôi bắt đầu bằng việc thảo luận về quyền lực của báo chí. Tôi kể chuyện về nhà hàng Jean Georges ở khách sạn Trump International. Tôi đã nói với đầu bếp chính Jean-Georges Vongerichten hôm nhà hàng khánh thành rằng tôi không thích lối trang trí của nhà hàng, và đây cũng là lý do khiến tôi không thích ăn ở đó. Vongerichten nói: “Ông Trump à, tôi muốn người ta chú ý đến món ăn, chứ không phải cách trang trí.” Khi ấy, tôi nghĩ đó là một trong những chuyện phiếm hay nhất mà tôi đã từng nghe. Sau đó, tờ New York Times có bài bình phẩm ca ngợi món ăn của nhà hàng. Và bất ngờ, tôi lại nghĩ căn phòng ăn đó cũng khá đẹp. Sự phân tích và ca tụng nhà hàng của bài báo đã làm thay đổi hoàn toàn nhận định của tôi. Đó chính là sức mạnh của báo chí.

Tôi luôn cố gắng né tránh những nhân vật báo giới khi có dịp, nhưng nói chung thì tôi thích họ. Tôi biết công việc của họ chẳng dễ dàng chút nào. Giới truyền thông đại diện cho một sức mạnh to lớn. Khi ai đó nhận được sự chú ý của họ, tôi biết rằng sức mạnh của họ khiến cho người đó được chú ý là không thể tin được. Tôi cũng đã tương đối nổi tiếng nhưng chưa bằng bây giờ. Đó là nhờ các phương tiện truyền thông khiến tôi được nhiều người biết đến.

Tôi cũng đưa ra vài lời khuyên về sự thành công. Nhưng khi đó, tôi nhận ra rằng những người ở đó chỉ quan tâm đến chương trình The Apprentice. Mức độ quan tâm của họ luôn làm tôi ngạc nhiên.

Tôi cũng đặt ra nhiều câu hỏi cho họ về chương trình này. Họ có thích nó không? Tôi có nên mở rộng ban cố vấn không?... Một người hỏi rằng điều gì khiến tôi ngạc nhiên nhất về The Apprentice. Ngạc nhiên lớn nhất đối với tôi là sự thành công của chương trình.

Về các ứng viên của chương trình, tôi nghĩ có một số người không thích hợp cho lắm. Nhưng đây lại là yếu tố giải trí của chương trình. Nếu mười sáu ứng viên của chúng tôi đều là những người thông minh, bảnh bao và hữu dụng thì có lẽ chương trình đã không được thú vị như thế. Đó là công lớn của Mark Burnett và nhóm của ông ta. Ông ấy đã chọn được một nhóm ứng viên có chung đặc tính là thông minh và tham vọng, nhưng họ lại có nhiều đặc điểm khác nhau tạo nên sự thú vị của chương trình. Những sự kiện xảy ra bất ngờ, mạnh mẽ có thể sẽ thú vị hơn một hoạt động cứ diễn ra đều đều, không biến động. Đó là những gì tôi học được từ The Apprentice.

Tôi kết thúc buổi tọa đàm bằng một vấn đề kinh doanh. Tôi lưu ý mọi người rằng người chiến thắng trong The Apprentice sẽ luôn là người được chọn cho những công việc kinh doanh nghiêm túc, không phải là một sự giải trí. Tôi không muốn những người thú vị. Tôi muốn những người biết họ đang và sẽ làm cái gì.

Hy vọng chuyên mục LỜI KHUYÊN sẽ giúp anh chị có thêm những thông tin từ các chuyên gia để cùng phân tích đúng hay sai ở điểm nào. Những lời khuyên đó có hợp với vai trò của mình hiện tại hay không  nhé. Chúc anh chị thành công!

Theo: Reatimes.vn
Copy link
Chia sẻ:

Cùng chủ đề

Tại sao thị trường chứng khoán phản ứng tiêu cực trong 2 phiên đầu tuần?

ĐHĐCĐ Techcombank: Mục tiêu lợi nhuận năm 2024 đạt hơn 27.000 tỷ đồng

Cổ phiếu bất động sản khu công nghiệp vẫn duy trì sức hút

Giải bài toán “đại chúng hóa” sản phẩm đầu tư

Những xu hướng mạng xã hội nào sẽ “định hình” doanh nghiệp trong năm 2024

Trải nghiệm mua căn nhà đầu tiên: Người vay nợ trả dần, người trả đứt luôn 4,2 tỷ đồng

Phát triển mô hình Fintech tại Việt Nam trong giai đoạn hiện nay

Kinh tế kỹ thuật số Đông Nam Á được dự đoán đạt 300 tỷ USD vào năm 2025

Tin mới cập nhật